Chết vì lo lắng trước khi chết vì bệnh!

Trong cuộc sống tôi gặp rất nhiều người có tính hay lo, hay suy nghĩ, hay vẽ vời trước khi sự việc xảy ra. Chuyện lớn, chuyện nhỏ chuyện gì cũng lo được cả mà họ cũng không biết vì sao họ lại lo đến như thế trong khi họ thừa biết nỗi lo của họ không giúp gì được cho họ, không giúp được sự việc tốt hơn, không giúp được sức khỏe tốt hơn, nỗi lo làm cho họ mệt mỏi nhiều hơn và đôi lúc còn khiến cho sự việc tệ hại hơn.

Chết vì lo lắng

Chết vì lo lắng

Khi làm bên lĩnh vực chăm sóc sức khỏe bằng sữa non alpha lipid, tôi có điều kiện tiếp xúc với nhiều bệnh nhân và tôi phát hiện ra rằng phần lớn các bệnh nhân của tôi chết vì lo lắng, chết vì nỗi sợ trước khi chết vì căn bệnh của họ. Bạn biết không nhiều người họ không dám sống cuộc đời của mình tự do, thoải mái, vui vẻ, hạnh phúc và yêu thương mà cứ sống trong nổi lo, nổi sợ. Dường như lúc nào họ cũng có cái gì đó để lo, để sợ, để vác trên vai mà không bao giờ buông xuống được.

Chuyện khách hàng bệnh lo lắng nhiều hơn bệnh thật!

Một vài khách hàng của tôi, một số người bạn của tôi họ thường gọi cho tôi em ơi chị mới đi khám tổng quát về bác sĩ bảo chị bị thế này, thế kia chết rồi giờ sao, chị lo quá hà, cái này tuy mới nhưng mà không chữa trị sớm để lâu bị thêm cái này, cái kia, ôi chết rồi sao số chị khổ thế này, chị thấy mệt mỏi quá, không còn sức lực gì cả, chị chán không muốn làm gì luôn và dường như họ tập trung vào căn bệnh rồi họ lo lắng, họ vẽ ra tình trạng bệnh ngày càng nặng hơn và họ mệt mỏi để kháng cự với nó. Tôi bình tĩnh lắng nghe họ và tôi hỏi lại một câu có phải chị đang mệt mỏi lắm không? Chị bảo uh mấy ngày nay chị rất mệt? Tôi hỏi tiếp vì lo sợ nên chị mệt đúng không? Có phải bác sĩ chỉ mới chuẩn đoán chị chớm bệnh và có dấu hiệu thôi đúng không? Và nó chưa có gì nguy hiểm đúng không? Chị cũng uh luôn và chị nói nếu để lâu có nguy cơ này, nguy cơ kia? Thế tôi hỏi chị cái nguy cơ đó xảy ra chưa? Uh thì chưa nhưng tương lai, … Tôi lại hỏi tiếp thế tương lai là khi nào uh thì 10 năm, 15 năm nữa. Cái này tôi gặp rất rất nhiều. Em không biết 10, 15năm nữa nó sẽ thế nào vì nó chưa đến, nó chưa xảy ra còn ở hiện tại, ở ngay giây phút này em thấy chị đã chết vì lo lắng rồi và bệnh của chị sẽ đến nhanh hơn, phát nhanh hơn vì chị tập trung vào nó, tập trung vào những điều tồi tệ để cho bệnh trở nên nặng và rút ngắn thời gian hơn. Chị cho em hỏi chứ nỗi lo của chị có giúp ích gì cho chị được không? Chị bảo nó làm cho chị mệt mỏi, chán nản, ăn không ngon và mấy ngày nay mỏi mệt như sắp chết rồi vậy?

Tại sao chúng ta lại lo lắng?

Tại sao chúng ta lại khổ như vậy? Tại sao lo lắng chẳng giúp gì được cho ta mà ta cũng lo? Tại sao chúng ta để chúng ta chết vì lo lắng trước khi chết vì bệnh vậy? Bác sĩ mới có chuẩn đoán chúng ta bị thế này, thế kia thôi mà. Chúng ta còn có gia đình, còn có những người thân yêu của mình nếu chúng ta mệt mỏi, lo lắng, xuống tinh thần thì chúng ta có thể mang lại hạnh phúc cho những người thân yêu được không hay cũng khiến cho họ mệt mỏi theo chúng ta chứ? 70-80% việc bệnh có được chữa khỏi hay không nó nằm ở tinh thần và thái độ chúng ta. Chúng ta lo lắng chỉ làm cho bệnh phát nhanh hơn mà thôi chứ giúp được gì nào? Tại sao cũng là bệnh ung thư bác sĩ bảo sống được 5 năm như nhau nhưng có người sau 1 năm chết, có người chỉ 3 tháng, có người 5 năm, có người 10 năm, có người 20 năm và có người khỏe mạnh bình thường trở lại? Chẳng lẽ bác sĩ chuẩn đoán sai ư? Nguyên nhân là do đâu?

Quan trọng nhất là Cách nhìn cuộc sống!

Bác sĩ không chuẩn đoán sai mà là do thái độ chúng ta sống, phản ứng của chúng ta và cách chúng ta tiếp nhận nó. Trong cơ thể chúng ta có rất nhiều tế bào lành và khỏe mạnh nếu chúng ta tập trung vào sự khỏe mạnh, tinh thần lạc quan, vui vẻ tin tưởng chúng ta sẽ không sao, sẽ khỏe mạnh mỗi ngày thức dậy với tinh thần đầy phấn chấn với những niềm vui, tiếng cười và những việc làm ý nghĩa thậm chí quên luôn việc bác sĩ chuẩn đoán mình có dấu hiệu bệnh, họ học cách sống khỏe mạnh, duy trì lối sống tốt, ăn những thức ăn tốt cho sức khỏe thì bạn nghĩ người này có sống lâu không? Có khỏe mạnh không?

Một người mới nghe bác sĩ bảo chị có dấu hiệu bệnh này, bệnh kia, chị đang bị bệnh này giai đoạn 1, đoạn 2, … Mà cứ tối ngày thôi chết rồi tôi bị bệnh này giai đoạn nặng lắm rồi? Bệnh này khó trị lắm, tôi bị bệnh tôi chỉ nên nằm nghĩ thôi, bệnh này sống được bao nhiêu năm nữa ta?

Điều gì sẽ xảy ra giữa 2 kiểu người lo lắng và lạc quan?

Bạn đã từng nghe nói một người bệnh nan y mỗi ngày tụng bao nhiêu biến Chú Đại Bi khỏe lại chưa? Hay một ngày họ lễ mẹ Quan Âm bao nhiêu lễ và làm liên tục 1 tháng, 3 tháng, 6 tháng khỏi bệnh chưa? Bạn đã từng nghe câu chuyện một người bị bệnh rất nặng chỉ còn sống được 3 tháng nữa thôi vì thế chị ta rất lo lắng và đau khổ và đến hỏi một vị tu hành tuổi thọ rất cao và khỏe mạnh là xin hãy chỉ cho con cách để sống khỏe mạnh như ông vì con bị bệnh sắp chết rồi. Vị tu hành này nói rất dễ làm con ah? Để sống khỏe mạnh con hãy về hỏi cha mẹ, cô bác con xem trong họ hàng nhà con có ai sống khỏe mạnh đến tuổi thọ cao không? Và vì con là con cháu của ông đó nên trong cơ thể con cũng chứa những tế bào khỏe mạnh và trường thọ của ông ấy nên hàng ngày con hãy hình dung rằng con có những tế bào khỏe mạnh của ông ấy và con là con cháu ông ấy nên ông ấy sẽ phù hộ cho con được trường thọ giống như ông và mỗi ngày những tế bào khỏe mạnh của con sẽ phát triển sẽ sinh sôi ra và lấn ác những tế bào yếu, những tế bào bệnh, bởi con là con cháu của ông ấy nên trong con sẽ có nhiều tế bào khỏe mạnh giống ông ấy, rồi con hỏi xem lúc còn sống ông ấy hay làm gì, ăn gì con hãy làm và ăn gần giống ông ấy thì con sẽ được thọ như ông ấy thôi. Cô bé này nghe mừng quá về hỏi gia đình cũng được biết trong họ hàng có người sống trên 90 tuổi và cô tin theo mỗi ngày cô cũng thực hành, cũng hình dung cô có những tế bào khỏe mạnh của người ông 90 tuổi này và các tế bào đang lớn dần lên khắp cơ thể cô, cô cũng ăn những thức ăn mà khi còn sống người ông này thường ăn sau đó cô đi khám lại bác sĩ điều ngạc nhiên là cô đã không chết sau 3 tháng mà giờ cô trở thành người khỏe mạnh, bình thường và căn bệnh cô không còn nữa. Chính niềm tin, thái độ sống của chúng ta đã làm cho chúng ta khỏe hay bệnh đó, việc lo lắng chỉ làm chúng ta bệnh thêm mà thôi, có giúp gì được chúng ta đâu. Những người niệm Chú Đại Bi hay lễ Quan Âm khỏe mạnh lại vì họ tin rằng điều này giúp họ khỏe, họ thấy người khác từng làm điều này khỏe và họ rất tin tưởng họ làm họ cũng được khỏe như vậy và thế là họ khỏe thôi. Đây chính là sức mạnh tâm trí chúng ta đó.

Tham khảo: 10 lời khuyên giúp chúng ta sống khỏe mạnh và trường thọ

Đánh giá bài viết này