Mấy hôm nay mùa đông đến rồi. Mùa đông đến làm chúng ta cảm giác rét, lạnh buốt và chỉ muốn chui vào chăn ấm ngủ thôi. Thế nhưng ở những vùng biên giới, ở những nơi còn nghèo, nơi có nhiều đồng bào dân tộc sinh sống. Các em đang phải chống chọi từng ngày, từng ngày với cái rét của mùa đông. Các em nhỏ co ro cúm rúm nhưng không phải em nhỏ nào cũng may mắn có áo ấm mặc.
Thương lắm, yêu lắm! Ôi thương làm sao các em nhỏ vùng núi, làn da đen chắc nịch cùng những bộ quần áo mỏng manh chấp vá, các em đến trường cùng cái rét mùa đông thấu xương, thấu thịt. Cũng đôi lần tôi được đến các vùng cao tận mắt chứng kiến và nếm trải cái lạnh thấu xương và cũng không biết bao lần tôi được nghe kể về hoàn cảnh các em nhỏ chống rét cùng đôi chân trần và những bộ đồ mỏng manh. Tôi rất nhớ những hình ảnh ấy, những khuôn mặt ngây thơ và những nụ cười dễ thương đó. Có lần tôi cùng đám bạn quyên góp quần áo cũ lẫn quần áo mới cho các em nhỏ cùng bà con dân tộc miền núi. Tôi bất ngờ với cái rét khi vừa xuống xe ấy vậy mà đến nơi tôi vẫn co rúm mặc dù đã mặc đồ chống rét nhìn qua các em nhỏ cùng những bộ đồ rách vá và khuôn mặt háo hức được nhận đồ mới của các em, tôi thấy hạnh phúc vô cùng, nụ cười tươi ngây thơ, hồn nhiên đó đã ăn sâu vào lòng tôi.
Tôi nói chuyện với thầy cô của các em mới biết hoàn cảnh các em còn nhiều khó khăn lắm và thương lắm. Thầy cô bảo ba mẹ các em còn khó khăn nhiều nên ít có điều kiện quan tâm, tầm khuya ba mẹ các em đã phải ra đồng để lo cái ăn cho các em, chuyện học hành thì cũng không có điều kiện để quan tâm các em nhiều, phần lớn các em tự học. Nhiều em hoàn cảnh khó khăn mà 2 anh em, chị em chỉ có chung 1 bộ đồ đi học về người này cởi ra người kia mặc vào và tối lại giặt phơi lên. Khi rách thì khâu vá lại nhiều em mặc những bộ quần áo vá không còn xót chổ nào, có khi rách ba mẹ bận làm chưa kịp vá các em đi học cả với bộ đồ rách chưa vá. Với vẻ mặt hiền hậu, thân thiện của các em khắc sâu vào ký ức tôi.
Các bạn ạ. Tôi biết rằng từ trong trái tim các bạn cũng có một tấm lòng nhân hậu và trái tim yêu thương vô bờ bến. Chúng ta ở đồng bằng, chúng ta ở miền xuôi, chúng ta được thiên nhiên ưu đãi, chúng ta lạnh nhưng cái lạnh của chúng ta còn dễ chịu hơn nhiều, chúng ta vẫn lao động và kiếm tiền được. Ở đồng bằng con cái, em út, gia đình chúng ta ít gì cũng có áo ấm mặc và nghĩ vậy mà thấy thương các em dân tộc biên giới, miền núi điều kiện gia đình bố mẹ khó khăn mà phải chóng chọi với cái rét. Mùa đông đến để tăng thêm sự ấm áp, giảm bớt cái lạnh, chan hòa trái tim yêu thương chúng ta cùng quyên góp áo ấm, quần áo mùa đông gửi cho các em nhỏ vùng cao, vùng xa giúp các em ấm áp hơn và chúng ta cũng ấm bởi tình yêu thương đã lan tỏa. Mùa đông đến rồi các bạn của tôi ơi, nếu như có thể, nếu như có điều kiện các bạn của tôi hãy giúp cho các em nhỏ thêm ấm áp, giúp các em có thêm chiếc áo ấm mùa đông đến trường giữa cái rét thấu xương nhé. Cám ơn các bạn!
Đọc thêm: Xuân yêu thương