Cuộc sống vô thường dường như không ai đoán trước được điều gì. Mỗi ngày ta còn có mặt trên cuộc đời đã là một điều may mắn rồi. Mỗi sớm mai thức dậy cám ơn đời cho ta thêm một ngày nữa để yêu thương cuộc đời này. Bởi vậy, chúng ta nên trân trọng mỗi khoảnh khắc trong đời. Mỗi phút giây qua đi chúng ta đều không lấy lại được, nếu như không biết trân trọng chúng ta sẽ phải hối hận cả đời nhưng không bao giờ tìm lại được. Tất cả mọi bệnh tật đều có khả năng chữa được nhưng bệnh hối hận thì không có thuốc nào chữa được vì thời gian có quay lại bao giờ đâu? Làm sao có thể tìm lại được khoảnh khắc đó. Vì vậy, hãy sống mỗi ngày như hôm nay là ngày cuối cùng để rồi chúng ta không phải hối hận bất cứ việc gì cả. Hãy yêu thương tất cả những người thân yêu chúng ta ngay khi có thể vì không ai biết trước được ngày mai sẽ ra sao. Nếu ngày mai ta lìa thế gian này ta không phải ân hận hay mai này người thân chúng ta có rời xa chúng ta, chúng ta không ân hận vì đã sống trọn vẹn với tất cả yêu thương đông đầy từ trái tim dâng trọn cho những người thân của mình.
Cuộc sống vô thường, hành động ngay chứ để hối hận!
Đa phần chúng ta thường hay đợi, đợi ngày kia, đợi năm này, đợi tháng nọ để hẹn lần, hẹn lượt mà không dành thời gian cho gia đình, cho những người thân của mình. Chúng ta mãi chạy theo vật chất, chạy theo danh vọng, công việc, chúng ta dành tất cả đầu óc của chúng ta cho nó mà quên rằng trên đời này còn rất nhiều điều quan trọng, gia đình, bạn bè, anh em cần sự quan tâm của chúng ta, cần chúng ta dành thời gian cho họ. Mãi đến mai này rời thế giới, ta có mang theo được gì đâu, vậy mà chúng ta chấp nhận đánh đổi những yêu thương, đánh đổi sức khỏe, đánh đổi nhiều thứ chỉ để lấy tiền. Nhà cao, cửa rộng, xe cộ kia mai này chết đi có mang theo được gì?
Đã bao nhiêu người con đã phải hối hận rằng con đã không về thăm cha, thăm mẹ, thăm gia đình anh em sớm hơn. Con đã mãi chạy theo vật chất mà quên đi trách nhiệm của mình, quên đi đạo làm con, quên đi tình nghĩa anh em, bạn bè.
Đã bao nhiêu người đã phải hối hận vì ngày thường đã không nói tiếng yêu thương người thân mình, thậm chí không nói chuyện rồi đến một ngày nhìn họ bỏ ta đi thì bật khóc và ân hận.
Đã bao nhiêu người đã hối hận vì không biết tha thứ cho những người thân yêu chỉ vì những điều nhỏ nhặt và giữ mãi trong lòng để không nói được câu yêu thương cho đến ngày người thân mình rời khỏi thế gian rồi ôm khóc kể lễ lúc này có ai nghe nữa đâu.
Đã bao nhiêu người đã chờ đợi dịp này, dịp khác rồi không còn dịp nào nữa. Khi đó hối hận rằng tôi đã không làm nó sớm hơn, tôi đã không nói nó sớm hơn và sớm hơn.
Đã bao nhiêu người muốn mua món quà này hay món quà khác tặng cho người thân vì biết họ thích nhưng đợi dịp này hay dịp khác rồi không còn một dịp nào nữa cả.
Sống ý nghĩa như ngày mai là ngày cuối của cuộc đời
Biết bao nhiêu người đã xin lỗi, đã ray rứt, đã hối hận vì đã không làm điều này hay điều khác để rồi cuộc đời không còn được cơ hội thứ 2 để làm. Cuộc sống dù có tất bật, hối hả đến đâu thì hãy dành những điều tốt đẹp nhất cho những người thân yêu, những người bạn muốn quan tâm và hãy thương yêu chân thành sống trọn vẹn để không phải hối hận.
Nếu đợi đến ngày mai, uh thì ngày mai có thể có đấy nhưng chưa chắc bạn còn cơ hội để làm, chưa chắc người thân yêu của bạn còn cho bạn cơ hội để làm, chưa chắc rằng ngày mai bạn còn dịp để nói, chưa chắc rằng những điều bạn muốn nói sẽ được truyền đến người bạn cần nói.
Vì vậy, nếu muốn làm điều gì bạn hãy làm ngay vì ngày mai còn xa lắm, ngày mai không biết có còn cơ hội không, ngày mai không biết được nó ra sao vì vậy đừng đợi ngày mai mà hãy sống trọn vẹn cho hôm nay. Sống như hôm nay là ngày cuối cùng được sống để rồi một ngày nào đó thực sự lìa xa nó ta không có gì phải hối hận.