Cuộc sống là những trải nghiệm khác nhau và chính những trải nghiệm đó dẫn đến hành động và suy nghĩ cũng khác.
Trong một tuần đi giao sữa non alpha lipid tôi được 2 khách hàng đưa dư tiền và tôi trả lại nhưng với 2 người phản ứng trái ngược nhau.
Chuyện thực tế
Người đưa dư trước là một anh thanh niên, anh cầm tiền đếm rồi đưa tôi nhưng tôi đếm lại dư 500.000đ, tôi gửi lại anh. Anh phản ứng rất vui vẻ và cám ơn tôi. Tôi cũng thấy vui vui, vì khi tôi đưa anh, anh cười tươi và cám ơn tôi.
Người tiếp theo đưa dư tôi 1 triệu. Lúc về nhà tôi đếm tiền cẩn thận và phát hiện ra dư 1 triệu. Tôi gọi điện thông báo cho khách là lúc nảy tôi có nhận dư 1 triệu cho tôi xin số tài khoản đi tôi chuyển trả lại cho. Khi đó khách hàng la lên là chắc dư nhiều hơn chứ không phải dư 1 triệu đâu. Khách hàng bắt đầu khó chịu với tôi và bảo tôi đếm kỹ lại, đếm kỹ xem chắc dư nhiều hơn, dư mấy triệu chứ không phải 1 triệu đâu, rồi khách hàng bảo khách hàng có 2 bọc tiền đếm vội quá, đưa tôi nên dư còn nói con gái khách có mấy triệu ở ngoài chắc bỏ gọp vô đưa tôi luôn để khách gọi con gái hỏi. Sau đó tắt máy tôi gọi lại lần 2 nói là đã đếm cẩn thận lắm rồi chỉ dư 1 triệu thôi khách hàng không tin bảo là dư nhiều chứ sao 1 triệu được. Tôi đã đếm cả chục lần rồi chỉ dư 1 triệu thôi, tôi xin số tài khoản chuyển khoản trả nhưng khách lại khó chịu không vui. Sau đó tôi đem kể cho 3 người bạn tôi nghe và 3 người bạn tôi phản ứng 3 cách khác nhau. Người thì bảo khách hàng tham, người thì bảo khách hàng đưa dư là lỗi khách hàng, người thì bảo khách hàng nói gì kỳ vậy, … Không cảm ơn thì thôi chứ sao lại như vậy.
Bình thản để trải nghiệm cuộc sống
Còn tôi bình thản quan sát tôi hiểu được một điều trên đời này, mọi việc đều có tính không: không đúng cũng không sai do hoàn cảnh họ sống khác, trải nghiệm họ khác vì vậy họ phản ứng với tôi cũng khác. Mặc dù không đúng với suy nghĩ của tôi là khách hàng sẽ vui khi tôi gọi báo dư và xin tài khoản chuyển trả nhưng tôi rất vui vì tôi hiểu tôi không buồn, không giận khách hàng, tôi vẫn bình thản, tôi hiểu rằng tôi hạnh phúc hơn vì trong tôi có sự bình an hơn, tôi cũng thương cho chị khách đó vì chị ấy có nhiều tiền nhưng lại bất an và không biết tin tưởng người khác.
Tôi hiểu được nổi khổ của chị ấy vì phản ứng của chị ấy đã nói lên nổi lo, sự bất an và luôn nghi ngờ làm cho chị ấy khổ. Quan sát, tôi cảm thấy thương nhiều hơn và tôi nhận ra trong cuộc sống này cũng có nhiều người khổ giống chị.
Dù rằng chị không tin tôi, nghĩ tôi nhận dư tiền chị nhiều hơn nhưng rằng tôi may mắn và hạnh phúc hơn chị nhiều khi tôi có được sự bình an cái mà chị có rất nhiều tiền nhưng không có được sự bình an trong tâm trí. Khi hiểu ra tôi niệm 4 câu thần chú:
“Tôi yêu chị
Tôi xin lỗi chị
Xin chị hãy tha lỗi cho tôi
Xin cảm ơn!”
Lần này tôi thấy mình lớn hơn trước đây. Trước đây cũng có nhiều lần người khác đưa dư tiền tôi, khi tôi trả lại cũng có người vui cũng có người khó chịu bảo tôi trả không đủ, dư nhiều hơn nhưng lúc đó tôi chạnh buồn. Lần này tôi trưởng thành hơn và hiểu nhiều hơn về cuộc sống. Cái giá của người thật thà không phải lúc nào cũng nhận được kết quả như mong muốn nhưng dù sao đi nữa thì cũng hãy thật thà. Vì sự thật thà cho ta sự bình yên, thanh thản, bình an mà không có tiền nào mua được.